Sau 25 năm là người của Liverpool, Steven Gerrard đã trở thành huyền thoại sống của đội bóng, gắn bó với sân Anfield bất chấp thời gian trôi qua, những người cũ đi, những người mới đến. Người ta sẽ nhớ mãi về anh như một người thủ lĩnh vĩ đại, kể cả khi anh không thể chạm đến chiếc cup Premier League lần nào. Tuy nhiên, sẽ đẹp lắm, sẽ có hậu lắm nếu trong những năm sau cùng của sự nghiệp, Gerrard được một lần đứng trên đỉnh nước Anh cùng câu lạc bộ mà anh đã dành trọn cả cuộc đời.
Tài năng thừa, danh hiệu thiếu
Nói đến Gerrard là nói về mẫu cầu thủ hội tụ gần như toàn bộ các phẩm chất của một vận động viên chơi bóng đá. Anh có những bước chạy mạnh mẽ, có những cú sút xa hiểm hóc, uy lực, có những pha tranh cướp chuẩn xác, quyết liệt, có nhãn quan chiến thuật tinh tế, những đường chuyền hay, và có ngọn lửa cháy bùng của người đứng đầu lĩnh xướng.
Từ lúc 9 tuổi, Gerrard đã được các tuyển trạch viên Liverpool phát hiện và “nhặt” về. Năm 21 tuổi anh đã được bầu là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất Premier League. Suốt những năm tháng về sau của sự nghiệp, anh luôn được coi là một trong những tiền vệ hay nhất thế giới, hầu hết các đội bóng đều phải thèm khát một người giống như anh. Tuy thế, Gerrard lại là cầu thủ rất “sạch” về tin đồn chuyển nhượng, na ná như Giggs hay Scholes của MU vậy, anh ở mãi Liverpool như một định lý. Chỉ tiếc cho “G8” là anh có phần thua thiệt về các danh hiệu tập thể so với các ngôi sao có đẳng cấp tương đồng.
Gerrard là một huyền thoại, cái anh thiếu là những danh hiệu lớn. Ảnh: Internet. |
Liverpool là một đội bóng mạnh, nhưng đã từ rất lâu, họ không còn là đội bóng của những chức vô địch. Những chiếc cup từ các giải đấu nhỏ hoặc không mấy danh giá rõ ràng không thể thỏa mãn được The Kop, họ có lịch sử đáng tự hào hơn thế rất rất nhiều. Họ là câu lạc bộ Anh thành công nhất ở châu Âu với 5 lần vô địch, 18 lần lên ngôi ở giải quốc nội - nhiều thứ nhì sau MU. Nhưng, ngoại trừ đỉnh cao ở Champions League 2005 là chưa xa quá, còn lần gần nhất Liverpool thống trị nước Anh là từ tận năm 1990, khi ấy Gerrard mới 10 tuổi.
Chịu chung hoàn cảnh với nhiều tài năng khác ở đội tuyển, ở cấp độ này Gerrard không có gì nổi trội. Tuy nhiên ở cấp câu lạc bộ, anh có chỗ trong đội hình huyền thoại của giải VĐQG hấp dẫn nhất hành tinh trong đa số các danh sách bình chọn. Vấn đề chẳng phải chỉ là thâm niên, mà đó là ghi nhận về trình độ, về đẳng cấp của Gerrard. Năm 2005 khi Liverpool giành cup Champions League, anh chính là cầu thủ xuất sắc nhất giải. Năm 2009, anh lại xuất sắc nhất Premier League, song trong một mùa thăng hoa hiếm có, The Kop vẫn chỉ về nhì.
Không bây giờ thì bao giờ
Ngày tháng trôi qua, chuyện Liverpool chỉ nằm trong top từ 7 đến 4 đã trở thành quen thuộc. Những cuộc cách mạng nhân sự hay thay đổi trên ghế huấn luyện chưa tạo ra nhiều ánh sáng. Cảm giác như so với giai đoạn mà Gerrard tung hoành cùng Torres, Alonso, thì Liverpool còn yếu đi chứ chẳng hề tiến bộ. Người ta đã nghĩ rằng Gerrard khó có thể vô địch Anh trước khi kết thúc sự nghiệp, dù điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến tình cảm họ dành cho anh, cho người đội trưởng tận tụy, trung thành, nhiệt huyết.
Và rồi, mùa bóng này là một mùa bóng rất đặc biệt. Cùng một lúc, rất nhiều thứ xảy ra. Để Liverpool đến gần hơn với những mục tiêu lớn, chỉ có hai điều kiện, một là họ mạnh mẽ hơn, và hai là các đối thủ yếu đi.
Trước hết, với việc không dự cup châu Âu khi mùa trước chỉ xếp thứ 7, Liverpool có lợi thế đặc biệt về thể lực, độ tập trung so với các đội mạnh ở Giải ngoại hạng. Một sự kiện quan trọng khác, đó là đồng loạt các ông lớn như MU, Man City, Chelsea đều “thay tướng”, với những nỗ lực tái thiết, làm mới, định hình lại đội bóng, sự ổn định, đạt đỉnh về sức mạnh của họ là chưa thể, MU thậm chí còn thụt lùi thê thảm. Còn với Brendan Rodgers, ông đã có mùa thứ hai ở Liverpool, ông hiểu những gì mình có và cũng chỉ cần dốc toàn lực vào mặt trận lớn nhất là Premier League.
Steven Gerrard đã trở thành huyền thoại sống của đội bóng. Ảnh: Internet |
Đó là những ưu thế về khách quan, tổng thể. Còn nội tại, Liverpool cũng tự mạnh lên trông thấy. Họ đang có các cầu thủ ở độ chín, và có một chiến lược gia tài giỏi, tạo được một phong cách riêng hiệu quả, hấp dẫn. Không phải dàn sức và chật vật trên quá nhiều đường đua, lực lượng giàu sức trẻ và đang tràn đầy tự tin của họ có thể duy trì tốt phong độ. Suarez đã hay nay còn hay hơn, đạt đến đẳng cấp top đầu thế giới, bên cạnh là sự lột xác hóa sát thủ của Sturridge. Với hai nguồn cảm hứng lớn này, với sự đoàn kết và tiến bộ của cả đội, cộng thêm lối đá đẹp mắt, rực lửa dưới bàn tay Brendan Rodgers, Liverpool đã đưa các fan vào những trận cầu rạo rực đầy cảm xúc, khiến cả những người trung lập cũng phải tấm tắc gật gù.
Cho đến những vòng cuối cùng này, Liverpool không phải đội có lợi thế nhất, nhưng hy vọng của họ, cơ hội của họ là rất rõ ràng, hoàn toàn khả thi, không phải quá xa vời. Liverpool đang có chuỗi 8 trận thắng liên tiếp, ào ạt tiến lên trong khí thế bừng bừng, The Kop của bây giờ là một The Kop rất mới, một hình ảnh ảnh bao lâu nay những người hâm mộ không ngờ tới.
Mùa giải sau, chắc chắn những đối thủ lớn sẽ cải tổ, sẽ mua sắm, sẽ mạnh hơn, hay ít nhất là ổn định hơn. Mùa sau, Gerrard già thêm một tuổi, các đồng đội ai biết có giữ được phong độ tuyệt vời đang có hay không. Mùa sau, Liverpool phải căng sức chơi cả ở đấu trường châu lục đầy cam go, nhiều toan tính, đòi hỏi sự bố trí lực lượng, công tác tinh thần, xoay tua khác rất nhiều. Liệu khi ấy, Liverpool còn làm được như lúc này? Khả năng là 50/50, không ai đoán được, nhưng với thực tế đang hiển hiện ngay ở hiện tại, thì ngôi vô địch vẫn trong tầm tay với.
Không phải bây giờ thì không biết sẽ là bao giờ, hoặc có bao giờ Gerrard nâng cao chiếc cup vô địch quốc gia. Ai cũng biết anh là huyền thoại, mọi người đều ngưỡng mộ và khâm phục anh, chính bản thân anh cũng chọn được cống hiến cho Liverpool thay vì chạy theo danh hiệu. Nhưng, những người yêu mến anh chắc đều muốn nhìn thấy người đội trưởng ấy một lần bước lên đỉnh cao Ngoại hạng, như một dấu son thành quả, một sự tưởng thưởng xứng đáng cho tài năng và nhân cách trong bóng đá của anh.